[CHTNH's fic] Death Game 036xr10


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
63
:
Join date :
15/05/2013
:
Age :
24
:
Đến từ :
Thánh chế Britannia
:
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat18
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat10[CHTNH's fic] Death Game Bgavat12[CHTNH's fic] Death Game Bgavat13
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat15
Miên Hoa
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat17
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat19[CHTNH's fic] Death Game Bgavat21[CHTNH's fic] Death Game Bgavat22
Miên Hoa
Smod
Smod


Hiện Đang:
Huy hiệu
[CHTNH's fic] Death Game Vide10
Tổng số bài gửi : 63
Join date : 15/05/2013
Age : 24
Đến từ : Thánh chế Britannia
[CHTNH's fic] Death Game Vide10

Bài gửiTiêu đề: [CHTNH's fic] Death Game

Tiêu đề: [CHTNH's fic] Death Game

Tổng hợp những chap của fiction Death Game - fiction dành riêng cho CHTNH - thuộc SMF. Topic này lập ra chỉ để cho các bạn dễ dàng theo dõi fic.

Không comment trong đây.

Click me for  original.

Author:

Chap 1: thotuyet_lucky
Chap 2: ???
Chap 3: ???

Updating...

Giới thiệu nhân vật:

*Chú ý: a.k.a = as known as = cũng được biết đến như... (etc)

Huyền Đại a.k.a Nhược Bạch a.k.a Sherry_070595 a.k.a Đại Tỷ Là Ta:


Huyền Nhị a.k.a Mộc Miên Hoa a.k.a Mikoto a.k.a Tuôi :v:


Huyền Tam a.k.a Miêu Hạ Linh a.k.a meoh0a98 a.k.a Teehee~:


Huyền Tứ a.k.a Thái Băng An a.k.a bloody heaven a.k.a Không có nick trong kaori 1:


Huyền Ngũ a.k.a Thu Hương a.k.a thotuyet_lucky:

Huyền Lục a.k.a Ngọc Lan a.k.a ShihoMiyano a.k.a Kún Sally:

Huyền Thất a.k.a Quỳnh Nga a.k.a Melanie a.k.a Không có nick trong kaori 2 a.k.a Đã rời CHTNH vì lí do riêng, song vị trí này sẽ để trống vĩnh viễn.:

Huyền Bát a.k.a Huyền Nhi a.k.a S2Ai-chanS2:

Huyền Cửu a.k.a Minh Phương a.k.a anita a.k.a Akane_S:

Hung thủ a.k.a Nguyễn Phạm Diễm Sương:

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
63
:
Join date :
15/05/2013
:
Age :
24
:
Đến từ :
Thánh chế Britannia
:
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat18
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat10[CHTNH's fic] Death Game Bgavat12[CHTNH's fic] Death Game Bgavat13
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat15
Miên Hoa
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat17
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat19[CHTNH's fic] Death Game Bgavat21[CHTNH's fic] Death Game Bgavat22
Miên Hoa
Smod
Smod


Hiện Đang:
Huy hiệu
[CHTNH's fic] Death Game Vide10
Tổng số bài gửi : 63
Join date : 15/05/2013
Age : 24
Đến từ : Thánh chế Britannia
[CHTNH's fic] Death Game Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [CHTNH's fic] Death Game

Tiêu đề: [CHTNH's fic] Death Game

Summary:

Một trò chơi... được dệt lên bằng máu.

Từng sợi tơ máu mỏng manh đỏ thẫm đan kín trên mỗi bước chân. Con đường được sơn bằng máu. Nó sẽ dẫn đến đâu?

Tội lỗi và lòng thù hận. Tất cả che mờ lý trí của con người. Thứ còn sót lại, chỉ là cơn khát máu điên cuồng và mù quáng.

9 mạng người, 9 nạn nhân, 9 mục tiêu để hung thủ nhắm đến. Tất cả, là con số 9 vĩnh cửu. Con người, liệu có trốn thoát được số mệnh?

Tò mò luôn mang đến tai họa. Trò chơi dù thú vị đến mấy, hấp dẫn đến mấy thì cũng có mặt trái của nó. Cái giá phải trả cho một thứ tốt đẹp trên đời không bao giờ là rẻ. Và trong trò chơi này, nó được trả bằng máu.

Bóng tối đen ngòm hút hồn con người, cơn ác mộng kéo dài hằng đêm. Những hình ảnh quái dị chập chờn đeo bám từng giấc ngủ.

9 con người, 9 tính cách, liệu họ có thể chiến thắng trong trò chơi này? Con quỷ dữ luôn bám theo từng bước chân họ, liệu nó có thể đạt được mục đích?

Cửu Huyền Thiếu Nữ Hội, nơi câu chuyện bắt đầu...



Chap 1.1:


From Mikoto: Mình có lượt bớt một số chi tiết không liên quan nhé :') Cô thỏ thấy phiền thì cứ nói, tôi sẽ edit lại :')


Cô gái với mái tóc đen dài ngồi trên chiếc salon đỏ, thoải mái dựa đầu ra sau, nhấm nháp hươngvị của cốc rượu vang đỏ. Thứ chất lỏng trong cái cốc thủy tinh trong suốt sóng sánh theo từng cái lắc tay của cô. 


‘Choang’


Buông tay, chiếc cốc rơi xuống sàn đá hoa cương lạnh lẽo, vỡ nát.


Cô mỉm cười nhìn những mảnh vụn dưới chân, ánh mắt bỗng trở lên sắc lạnh. Những thứ đã vỡ sẽ không bao giờ hàn gắn lại nguyện vẹn như lúc ban đầu được nữa. Cũng như trò chơi kia, nó đã mang đi rất nhiều thứ của cô mà những thứ đó vĩnh viễn cũng không thể quay trở về. Có chăng chỉ là những hồi tưởng về một vùng ký ức kinh hoàng và đỏ thẫm màu máu, in đậm trong tâm trí khó thể phai mờ. Đã ba năm rồi còn gì...


Cúi đầu, những lọn tóc đen nhánh rũ xuống che kín gần hết khuôn mặt, chỉ còn nụ cười nhàn nhạt trên khóe môi. Ừ. Ba năm rồi. Ba năm kể từ cái ngày kết thúc trò chơi đó. Một trò chơi của số mệnh...


Cô còn nhớ, ba năm trước,Cửu Huyền Thiếu Nữ Hội chưa nổi tiếng như bây giờ. Cửu Huyền Thiếu Nữ ngày đó không có lấy một chút danh tiếng, chả ai biết đến tên tuổi của họ. Nhưng bây giờ thì đã khác, ba năm, chỉ sau ba năm thôi. Từ một hội không có lấy một chút tiếng tăm, không ai biết đến, họ đã nổi tiếng đến độ người người đều biết. Chỉ cần là một đứa trẻ con 5 tuổi cũng có thể kể vanh vách các thông tin cơ bản về họ, tùy tiện search google cũng có hàng trăm hàng ngàn câu chuyện về mỗi thành viên trong nhóm của họ, tất nhiên chuyện thật giả lại là một vấn đề khác. Và càng nổi tiếng hơn khi mà, ngay cả từ điển wikipedia cũng có thông tin về họ, mạng xã hội Facebook cũng có sơ sơ khoảng...vài trăm trang do người hâm mộ lập ra cho họ. 


Trong các câu chuyện lưu truyền về họ, có một chuyện mà không ai không biết, nó, có tên là Death Game. Và nó, cũng là nguyên nhân dẫn đến việc Cửu Huyền Thiếu Nữ nổi tiếng như ngày nay... Một câu chuyện ngập tràn máu và nước mắt...



***

Một thân ảnh nặng nề khó nhọc lê bước trong màn đêm đặc quánh, mỗi bước đi tạo thành một vệt đỏ thẫm kéo dài trên mặt đất. Qua vóc dáng và mái tóc dài thậm thượt chấm gót có thể nhận ra đó là một cô gái. Gió thổi. Tóc đen bay tán loạn trong không trung, cùng với bộ quần áo trắng sớm đã nhuộm hồng máu tươi, những vệt máu dài đan xen nhau trên khuôn mặt nõn nà làm cô trông như ác quỷ đến từ địa ngục. Gục đầu bên cạnh một gốc cây, cô đưa mắt nhìn xung quanh cảnh giác, tay ôm lấy vết thương trên bụng, máu vẫn tiếp tục rỉ ra.


Một bóng đen khác dáng vẻ hoảng hốt đuổi theo những vết máu trên đất, mỗi bước đi lại lén lút nhìn quanh, khóe môi lóe lên một tia cười hiểm ác. Qúa mệt mỏi vì phải chạy bộ một quãng đườngdài, kẻ đó tựa lưng vào một thân cây, cúi xuống thở dốc, đưa tay quệt mồ hôi trên mặt, vẫn tiếp tục liếc mắt tìm kiếm cái gì đó giữa đêm đen mù mịt.


Cô gái cảm nhận thấy mối nguy hiểm đang đến gần, cố nén đau đớn lê tấm thân mệt nhoài nép sát vào một gốc cây cổ thụ. Cô cần được chữa trị vết thương trên bụng, nếu không, cô sẽ sớm chết vì mất máu. Thể trạng của bản thân không cho phép cô di chuyển nhiều, làm cách nào để thoát khỏi khu rừng rậm rạp như mê cung này trong khi kẻ đó vẫn đang ráo riết đuổi theo? Cắn chặt môi để không bật lên tiếng kêu đau đớn, cô tập trung suy nghĩ cách thoát thân, nhưng cơn đau khiến cô không chịu đựng được lâu. Cả đời một thiên kim tiểu thư như cô chưa bao giờ phải chịu đau đến như vậy, nó là một nỗi nhục cho dòng họ khi mà một kẻ khốn khiếp như hắn lại biến cô ra nông nỗi này. Cô phải làm sao đây? Bố mẹ, con xin lỗi, con đã không nghe lời bố mẹ, biết sau này con còn được gặp lại hai người nữa hay không? Trước mắt cô mờ dần đi, mi mắt nặng trĩu từ từ khép xuống, cô tiến vào giấc mộng một cách khó nhọc. Trước khi mất đi ý thức, cô cảm nhận rất rõ ràng cái ánh mắt sắc bén như lưỡi dao và khát máu kia đang nhìn chằm chằm cô. Vĩnh biệt tất cả. Đó là câu nói duy nhất còn tồn tại trong đầu trước khi cô bước qua cổng Trời.


Kẻ kia nở một nụ cười gian ác khi thấy con mồi lúc này đã nằm gọn trong tay mình. Mất một thời gian dài mới tìm được cô ta, thật là làm hao tốn năng lượng của bản thân. Ánh dương đang từ từ tỏa ra, thứ ánh sáng vàng nhạt cô đạm nhưng không kém phần huy hoàng khiến người ta nhớ mãi trong tâm trí. Nhưng đối với một kẻ nào đó, ngay lúc này, nó là một vật cản đường. Nếu không tận dụng thời gian, mọi chuyện sẽ bại lộ. Khóe môi khẽ nhếch, hiện lên một tia cười lạnh, và cái ánh mắt sắc bén như dao đó đang nhìn chằm chằm cô gái trẻ, lưỡi dao vung lên, sáng chói như ngôi sao lấp lánh giữa bầu trời đêm. Vung tay, con dao xé gió lao tới...


-------------------------------

Một ngày mới lại bắt đầu với ánh nắng nhàn nhạt xuyên qua kẽ lá, những giọt sương đọng trên nhành cỏ non , tiếng chim hót trên các cành cây, tiếng cười đùa của những đứa trẻ, tất cả, đều là những âm thanh du dương của buổi sớm.Nhưng ở khu ký túc xá của trường đại học X, có một âm thanh cũng “du dương” không kém.


“Oa!!!!!! Mới sáng sớm mà làm trò gì thế?” Giọng nói lè nhè ngái ngủ của ai đó vang vọng khắp căn phòng. Nói là lè nhè, nhưng nó đủ to để đánh thức những người khác trong khu kí túc xá này. Vừa mới sáng sớm đã bị kẻ nào đó không biết điều túm lấy góc chăn giật mạnh một phát, làm ơn nha, sắp sang mùa đông rồi, lạnh muốn chết mà cũng không cho người ta tấm chăn để đắp là cái đạo lý gì đây?


“Sớm cái gì? Có biết mấy giờ rồi không?” Ai đó tức như muốn nổ đom đóm mắt nhìn trừng trừng cái kẻ nằm trên giường đang dùng hết sức bình sinh để giành lại cái chăn. Đúng là cái đồ mê ngủ mà!


“Mới hơn 8h chứ mấy. Mọi hôm tôi ngủ đến 10h vẫn còn ít.” Kẻ kia bĩu môi, lè lưỡi trêu chọc.


“Uh. Và xin kính thưa huyền nhị tỷ rằng chỉ còn 30 phút nữa để ‘bay’ đến cuộc gặp mặt của hội. Chẳng phải hôm qua cô đã giao kèo với huyền tứ rằng ai đến muộn sẽ bị phạt sao?” Rồi quay sang nhìn... cái giường và ngơ ngác “Ơ.Người đâu rồi?”


“Tôi ở trong này.” Tiếng nói vọng ra từ nhà tắm cùng với tiếng nước ào ào chảy xiết.


Cô bật cười khanh khách khi đã hiểu tên mê ngủ kia biến đi đâu, nên thoải mái ngồi xuống cái bàn cạnh cửa sổ, tận hưởng không khí tươi mát và trong lành của buổi sớm. Cô đâu hay biết rằng, sắp tới đây sẽ là một bước ngoặt định mệnh trong đời cô và cho cả hội. Và cái không khí tươi mát này sẽ sớm được thay thế bằng một không gian nhớp nháp máu tanh và tội lỗi, bất ngờ vẫn còn chờ cô ở phía trước...

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
63
:
Join date :
15/05/2013
:
Age :
24
:
Đến từ :
Thánh chế Britannia
:
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat18
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat10[CHTNH's fic] Death Game Bgavat12[CHTNH's fic] Death Game Bgavat13
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat15
Miên Hoa
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat17
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat19[CHTNH's fic] Death Game Bgavat21[CHTNH's fic] Death Game Bgavat22
Miên Hoa
Smod
Smod


Hiện Đang:
Huy hiệu
[CHTNH's fic] Death Game Vide10
Tổng số bài gửi : 63
Join date : 15/05/2013
Age : 24
Đến từ : Thánh chế Britannia
[CHTNH's fic] Death Game Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [CHTNH's fic] Death Game

Tiêu đề: [CHTNH's fic] Death Game

Chap 1.2:


“Nè nè, nhanh lên một chút đi bác tài, sắp trễ giờ rồi”


“Cái gì mà “bác tài”? Huyền Nhị, tôi cho cô xuống đi bộ bây giờ, tin không?” Quỳnh Nga ngồi ở ghế lái, quay ngoắt ra sau, trừng mắt nhìn cô sinh viên trường luật nãy giờ liên tục hối thúc. Thật là, đã dậy muộn lại còn trách mình, đạo lý gì đây? “Đều tại cô dậy muộn, còn trách ai được nữa.”


“Ừ ừ. Biết rồi, khổ lắm, nói mãi.” Cô gái ngồi sau vội xua xua tay. Ý bảo Quỳnh Nga chạy nhanh lên một chút, vì chỉ còn 10 phút nữa là đến 8h30.


“Tôi đang tăng tốc đây, cô đừng có đuổi ruồi nữa. Bám chặt vào.”


“Ừ.” Cô định ngả người ra sau cho thoải mái một chút thì lại đột nhiên hét toáng lên.


Ngược chiều với chiếc xe của họ, có một chiếc xe màu đỏ chói đang vùn vụt lao tới, tốc độ của hai xe so ra là ngang ngửa nhau, và, có vẻ như là cả hai đang chuẩn bị tông vào nhau.


Vội phanh xe lại, nhưng chiếc xe theo quán tính trượt đi tiếp một đoạn nữa, xoay tròn vài vòng trên mặt đường, rồi tông rầm vào thanh chắn bên đường. Cũng may va chạm như thế vẫn còn nhẹ, hai người ngồi trong xe không sao cả.


Mở ra cánh cửa kính trong suốt vì va chạm đã bị trầy xước, Quỳnh Nga bước xuống một tay giữ lấy tim, một tay vén những sợi tóc rối tung ra sau, vừa bước ra vừa thở hổn hển. Cái tình huống vừa nãy, xém chút là toi rồi.


“Xin lỗi, các cô có sao không?” Một giọng nữ trong trẻo vang lên. Cô gái với mái tóc dài váng óng bước xuống xe, là chiếc xe suýt tông vào họ ban nãy.


“Ơ? Sương Sương? Sao lại là cậu?” Quỳnh Nga ngơ ngác.


Diễm Sương cười một cách ngây thơ “Uh. Là tớ. Xin lỗi nhé, lúc nãy tớ phóng nhanh quá, suýt chút là gây ra tai nạn rồi.”


Quỳnh Nga nở một nụ cười thật tươi, ý bảo không sao đâu. Nhưng trong lòng, lại thầm mắng bạn mình về cái tội hấp tấp, khiến cô cùng huyền nhị nhém vào... nhà xác rồi.


Đương lúc hai bên đang ríu rít nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển, từ nam chí bắc, từ đông sang tây, thì giọng cô phát thanh viên vang lên từ cái radio bên trong xe.


“Thưa quý vị và các bạn, chúng tôi xin phép cắt ngang chương trình ca nhạc theo yêu cầu để đưa một tin đặc biệt. Chúng tôi vừa phát hiện một vụ án mạng ở một căn nhà kho thuộc vùng ngoại ô...” 


“Xì! Tưởng gì. Án mạng là thường, có gì đâu mà đặc biệt đến nỗi phải cắt ngang chương trình ca nhạc chứ?” Diễm Sương chưa nghe hết đã giở giọng chê bai.


“Suỵt! Im lặng nghe tiếp kìa.” Quỳnh Nga nói.


“... Vào lúc 8h10, tức là 20 phút trước, chúng tôi nhận được tin báo khẩn cấp về một vụ án mạng ở ngoại ô. Nạn nhân tạm thời chưa được xác định rõ danh tính. Vì...” Cô phát thanh viên ngừng một chút, rồi lại nói tiếp “khuôn mặt của cô gái không còn chút nào nguyên vẹn, cơ thể cũng chỉ còn là những mảnh thịt nhỏ vung vãi khắp mọi nơi quanh đó, tình trạng vô cùng bi thảm...”


‘Cạch’


Cái radio bị Huyền Nhị tắt đi.


“Làm gì thế? Đang nghe hay mà. Biết đâu một chút nữa, cô phát thanh viên sẽ miêu tả kĩ từng chi tiết trên khuôn mặt cô gái đó. Chắc chắn là sẽ rất đẹp.” Quỳnh Nga nói với vẻ tiếc nuối rõ rệt.


Miên Hoa nhăn mặt “Cái xác đó đẹp hay không thì chốc nữa cô sẽ được chiêm ngưỡng, điều quan trọng là bây giờ đã muộn rồi. Với tính cách bá đạo của đại tỷ, không đem chúng ta làm “chuột bạch” cho Thu Hương thí nghiệm mới là chuyện lạ.”


“Tớ thấy thí nghiệm của Thỏ rất vui mà. Tớ cũng mong có được 1 lần thử cảm giác làm chuột bạch đấy.” Diễm Sương bày ra bộ dáng rất hào hứng, như thể được làm chuột bạch là ước nguyện lớn nhất đời cô.


Quỳnh Nga và Miên Hoa cùng nhìn nhau lắc đầu ngao ngán. Hoạ chăng có điên mới đi làm vật thí nghiệm cho con Thỏ đó.


-------------------------------


*9h30 am – tại hiện trường*


“Đứng lại! Các cô vào đây làm gì?” Một anh chiến sĩ công an vô cùng đẹp trai nghiêm giọng hỏi, làm các cô gái đang xăm xăm bước vào giật mình quay lại.


Băng An chớp chớp mắt vài cái, rồi lập tức hét lên “Oa! Giai đẹp kìa mọi người!”


Hạ Linh nhéo Băng An một cái rõ đau, khiến cô nhảy dựng lên, vừa định quát cho cái kẻ to gan lớn mật nào dám nhéo cô, thì nhận được cái trừng mắt của huyền tam, lập tức cúi đầu, nhỏ giọng xuýt xoa “Đau quá nha. Tam tỷ đúng là móng tay có độc.”


“Đau cái gì mà đau? Cô có ý kiến ý cò gì thì nói to lên. Lầm bầm cái gì?” Hạ Linh quát.


Băng An giả bộ ngó lơ chỗ khác, trong lòng thầm nghĩ: nói nhỏ thế mà cũng nghe thấy, đúng là đồ con Mèo!


“Nãy giờ lo cấu véo nhau, hai đứa có thấy gì lạ không?” Huyền đại Nhược Bạch hôm nay tự nhiên lại “chạm dây thần kinh” chủ động mở miệng nói chuyện.


“Có đó có đó.” Băng An nhanh nhẩu, như sợ Hạ Linh giành mất phần nói của mình. “Em thấy anh công an đó nãy giờ nhìn chằm chằm tụi mình.” Cô nói với nụ cười rạng rỡ.


Huyền Nhi phẩy tay, lườm tứ tỷ của mình một cái rồi bĩu môi “Thấy trai đẹp là mắt sáng rỡ.”


Băng An hất mái tóc đen bóng ra sau, vênh mặt nhìn bát muội của mình “Black Rose, em làm như khi thấy trai đẹp, mắt em không sáng vậy.”


“Mắt em đương nhiên là phải sáng rồi. Lúc nào chả sáng như nhau. Chỉ có mắt chị, bình thường thì tối, còn thấy trai thì sáng.” Huyền Nhi phản bác lại.


Cô gái với mái tóc dài màu đen cùng bộ quần áo trắng từ đầu đến chân nhăn mặt, cô đã thấy khó chịu với cái sự ồn ào lộn xộn ở đây. Thầm nghĩ: biết trước sẽ lôi thôi như vậy, mình đã đem theo băng keo để dán miệng huyền tứ lại.


Nhược Bạch phũ phàng cắt đứt cuộc tranh luận giữa hai muội muội của mình bằng giọng lạnh tanh “Trai nhìn thì kệ trai. Cái chị đang nói ở đây không phải là anh kia, mà là huyền nhị cùng huyền thất.”


Lúc này thì Hạ Linh đã hiểu ra vấn đề, gật gù nói “Phải rồi. Cô thất Quỳnh Nga luôn luôn là người đến sớm, Miên Hoa cũng thế, sao hôm nay họ lại đến muộn hơn 1 tiếng? Có thể nào đã xảy ra chuyện gì hay không?”


Ngọc Lan lúc này cũng mở miệng “Chậc, hình như chị Miên Hoa và Băng An có giao kèo cái gì đó với nhau thì phải.”


“Giao kèo gì đó thì dẹp đi. Chúng ta đến đây là để làm gì? Ai hảo tâm nhắc lại đi, không thì mấy đứa nhiều chuyện này làm lạc chủ đề mất.” Thu Hương lúc này chịu hết nổi sự ồn ào mới lên tiếng.


Minh Phương từ đầu đến cuối duy trì sự im lặng, không nói gì, lặng lẽ bước đến chỗ anh công an ban nãy, nói qua nói lại cái gì đó, rồi đột nhiên anh ta thay đổi thái độ khó chịu ban nãy, rất tươi cười mời tất cả vào hiện trường.


Vừa mở ra cánh cửa nhà kho đầy bụi bặm, đập vào mắt cả bảy người bọn họ là một cảnh tượng... rất xinh đẹp. Trên bức tường bằng gỗ đã có phần mục nát, là những hình hoa văn vô cùng tinh tế. Tất cả đều trầm trồ kinh ngạc vì những hoa văn lạ mắt họ chưa từng thấy bao giờ. Nhưng, nhìn kỹ một chút, hình như... nó được vẽ bằng máu, hơn nữa, nhiều chỗ vết máu vẫn còn chưa khô, rơi xuống sàn nhà, thành những bông hoa đỏ thẫm xinh đẹp.


Bước vào sâu hơn một chút, một mùi tanh tưởi bốc lên khiến tất cả muốn nôn mửa. Cả bọn lấy tay bịt mũi rồi nhanh chóng chạy ra ngoài thở hồng hộc để lấy lại chút không khí trong lành.


“Khụ. Trong đó chứa cái gì mà mùi kinh khiếp thế?” Hạ Linh vừa vỗ vỗ ngực vừa nói.


Thu Hương vừa ngó quanh quất vừa gật đầu đồng ý với Hạ Linh “Mùi gì phát tởm. Ơ... nhưng mà... Đại tỷ đâu mất rồi?”


*End 1.2*

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
63
:
Join date :
15/05/2013
:
Age :
24
:
Đến từ :
Thánh chế Britannia
:
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat18
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat10[CHTNH's fic] Death Game Bgavat12[CHTNH's fic] Death Game Bgavat13
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat15
Miên Hoa
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat17
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat19[CHTNH's fic] Death Game Bgavat21[CHTNH's fic] Death Game Bgavat22
Miên Hoa
Smod
Smod


Hiện Đang:
Huy hiệu
[CHTNH's fic] Death Game Vide10
Tổng số bài gửi : 63
Join date : 15/05/2013
Age : 24
Đến từ : Thánh chế Britannia
[CHTNH's fic] Death Game Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [CHTNH's fic] Death Game

Tiêu đề: [CHTNH's fic] Death Game

Chap 1.3:

“Đại tỷ!!! Tỷ ở đâu? Mau lên tiếng đi!!!” Hạ Linh lấy hết sức thét lên, tất cả mọi người đều lấy tay bịt tai lại để tránh... thủng màng nhĩ.

Ở giữa khu rừng rộng lớn, tiếng thét của Hạ Linh ngân vang, dội lại nghe thật là nhức óc, mặc dù đã bịt tai lại nhưng tất cả đều không chịu được mà nhăn mặt.

---------------

Trong căn nhà kho um ám, Nhược Bạch thận trọng từng bước đi sâu vào trong, càng tiến vào sâu, cái mùi khó ngửi kia lại càng nồng nặc.

“Cái thứ quái quỷ gì vậy chứ?” Cô vừa đi vừa rủa thầm.

Cẩn thận quan sát chung quanh và thầm đánh giá. Căn nhà này cũng không có vẻ gì là kinh dị như lời mà người ta vẫn đồn về nó. Có chăng, chỉ là những vết máu trên tường, trên sàn, những thứ dung dịch sền sệt đỏ thẫm, đen và hơi nâu nâu rơi rớt trên sàn, phát ra những tiếng nhớp nháp khi bị cô giẫm vào. Văng vẳng bên tai tiếng mọi người gọi mình, cô đang định lên tiếng đáp trả để họ khỏi lo lắng thì đột nhiên bị một bóng đen bịt miệng lại và kéo xuống một căn hầm.

Cô vùng vẫy để thoát khỏi bàn tay đó nhưng lại bị siết chặt hơn. Trong bóng tối, cô lờ mờ nhận ra được “một-cái-gì-đó”, đôi mắt đen lạnh lùng loé lên những tia tinh quái...

-------------------------

“Đại tỷ biến mất rồi!!!” Băng An hoảng hốt la lên thông báo cho mọi người.

Huyền Nhi vẫn giữ vẻ tươi cười như không có chuyện gì xảy ra “Chắc chị ấy còn ở bên trong, chốc nữa chịu không được cái mùi khủng khiếp ấy sẽ ra ngay mà. Tính của chị ấy ai lạ gì. Ham hố!”

“Quên điều đó đi Huyền Nhi, nếu thật sự không có chuyện gì, thì chị ấy đã trả lời chúng ta khi nghe thấy chất giọng sư tử gầm của Mèo rồi chứ. Đừng quên tiếng gầm của sư tử có khả năng vang xa 8km, tuy là “sư tử con”, tiếng gầm không vang xa được đến 8km thì cũng...6-7km là ít, từ vị trí này, tiếng gầm dư sức vang đến tận cùng những ngóc ngách trong đó.” Minh Phương không ngần ngại gạt bỏ ngay câu nói vừa rồi của Huyền Bát tỷ của mình, thuận tiện nói mỉa ai đó vừa tra tấn hai lỗ tai yêu quý của mình khi nãy.

Huyền Tam tuy ấm ức vì cái nick name Mèo dễ “xương” của mình bị “chế biến”, nhưng vì đang lo cho đại tỷ Bạch Nhược, đành ngậm bồ hòn làm ngọt, tránh làm mất hoà khí, mặc dù cô đang rất muốn nhào đến dùng miếng võ “sử tử vồ” của mình cắn cho huyền cửu một cái.

“Đừng có lộn xộn nữa nhé, điều quan trọng bây giờ vẫn là tìm đại tỷ a.” Huyền Lục chán nản nói. Mấy người này không cãi nhau, móc mỉa xỉa xói mỉa mai nhau là ăn cơm không ngon hay sao ấy. Thiệt là mệt chết đi được.

Thu Hương từ đầu đến cuối đứng yên lặng một góc, bây giờ chợt nghĩ ra điều gì đó, cô bỗng cười sặc sụa.

Oa, thật hiếm khi thấy Huyền Ngũ cười kiểu này nha! Năm người còn lại quay đầu trố mắt nhìn nhau. Chẳng lẽ họ đã làm trò hài kịch gì ghê gớm lắm sao mà Thu Hương lại cười như thế? Không lẽ đại tỷ mất tích khiến cô ấy...

Đưa tay lau nước mắt, lúc này, Thu Hương đã bình tĩnh hơn một chút. Cô cố dùng giọng bình thản nhất để chuẩn bị thông báo cho họ tin “động trời” mà cô vừa phát hiện ra “Chúng ta vừa bước vào trong đó và bước ra thì đại tỷ liền biến mất đúng không?” Cô vừa hỏi vừa chỉ chỉ vể phía cánh cửa mục nát của nhà kho.

Năm cái đầu cùng gật.

Mỉm cười một cách hết sức hài lòng với thái bộ của năm người họ - hôm nay cô cười hơi bị nhiều – cô nói tiếp “Nếu đại tỷ biến mất ở trong đó, thì tại sao chúng ta không vào đó tìm mà phải đứng đây cho lỗ tai bị tra tấn?” Nói rồi cô quay lưng bước vào trong.

Lời của Thu Hương nói ra lúc này sức công phá không thua gì boom nguyên tử dội xuống đầu năm người kia. Đúng rồi! Sao họ có thể ngốc như vậy chứ? Đại tỷ biến mất ở trong đó thì vào trong đó tìm, tại sao phải đứng đây để lỗ tai bị tra tấn?

Lúc này, biểu tình trên mặt của năm người chỉ có thể miêu tả bằng bốn chữ “trợn mắt há mồm”. Người thông minh đến mấy cũng có lúc ngu ngốc. Thực ra sự việc rất đơn giản, sao họ lại có thể điên tới mức cho Hạ Linh đứng đó hét thủng màng nhĩ chứ? Thật là ngốc quá đi mà.

--------------------------------

Đi một vòng xem xét quanh khu vực này, Thu Hương có thể rút ra một kết luận đó là tên sát nhân vô cùng biến thái. Ai lại rảnh rỗi đến mức giết người xong còn quay ra xẻo từng miếng từng miếng thịt đem đi dán trên gốc cây chứ? Nhưng dù sao cũng phải khen ngợi hắn rất có khiếu thẩm mỹ, đã đem thịt dán trên cây lại còn dán thành hình đẹp như vậy, nếu không phải vì đây là thịt người rất có thể cô đã “đóng gói” một ít để làm quà cho Băng An.

Vòng một vòng thật lớn quanh nhà kho, rốt cục cô cũng xoay người trở lại chỗ hội của mình. Đập vào mắt cô là hình ảnh năm người vẫn đang chăm mắt nhìn về phía cánh cửa.

“Sao không vào tìm đại tỷ?” Cô hỏi.

Ngọc Lan nhanh miệng trả lời “Chị nhìn kìa!” Cô đưa tay chỉ những con dòi bọ lúc nhúc trên mặt đất.

Sao lạ vậy? Rõ ràng lúc nãy sàn nhà tuy có hơi bẩn một chút nhưng cũng không đến nỗi nhiều dòi như vậy. Xem ra chúng chỉ mới bò từ đâu đó trong nhà ra thôi.

Nghĩ vậy, cô nhanh chóng kéo Ngọc Lan bước vào bên trong. Vừa đặt chân đến căn phòng đầu tiên, đập vào mắt hai người là một thi thể khác, với những vết rạch sâu hoắm để lộ cả những mẩu xương trắng trên mặt, một bên đầu vẫn còn chảy nhễu nhão chất lỏng sền sệt, bụng bị rạch ra, lộ ra trong đó là những mảnh nội tạng đã bị cắt nhỏ. Trên chiếc ga giường trắng xoá có những con số viết bằng máu: 

[CHTNH's fic] Death Game Matthu

“Chị Thu Hương!?” Ngọc Lan khẽ lay lay cánh tay Thu Hương khi thấy cô thất thần nhìn cái thi thể kia.

“Uh. Chị không sao.” Đáp trả lại một câu, cô bước đến, nhanh chóng vòng qua xác chết, đến bên chiếc giường. Thọc tay vào túi áo khoác lấy ra một con dao nhỏ, cô nhẹ nhàng và cẩn thận rạch lấy phần ga giường có những dãy số kia.

Cẩn thận gói lại, cô kéo tay Ngọc Lan tiếp tục đi sang phòng khác.

Vừa bước đến ngã rẽ, bỗng cô va phải một người, ngã xuống đất. Ngọc Lan nhanh chóng tiến lên đỡ cô “Chị không sao chứ?”

“Không sao... Ơ... Đại tỷ!!!” Ngẩng đầu lên, đập vào mắt cô là khuôn mặt của Nhược Bạch.

“Uh. Là chị.” Nhược Bạch cười cười nhìn cô.

Sau một phút ngỡ ngàng, Ngọc Lan lập tức la toáng lên “Em còn tưởng chị bị tên hung thủ bắt mất rồi chứ.”

“Chị mà dễ dàng bị hắn bắt như thế sao? Đừng quên chị còn có võ.” Lúc này Nhược Bạch cười rất đắc ý. “Nhưng thôi, hiện tại chúng ta ra ngoài nói chuyện, cái không gian ngột ngạt và dơ bẩn này không thích hợp chút nào.” Vừa nói cô vừa kéo tay Ngọc Lan và Thu Hương đi ra ngoài.

-----------------------

“Đại tỷ!!! Chị đây rồi, em còn tưởng chị đã...” Hạ Linh vừa nhìn thấy Nhược Bạch đã nhào đến ôm khiến cô muốn ngạt thở.

“Chị không sao, thật tốt quá!” Huyền Nhi cũng lên tiếng.

“Oa! Em lại còn tưởng tên hung thủ đẹp trai quá nên chị đi theo hắn rồi chứ!” Câu nói này của Băng An khiến tất cả đều hận không thể cầm dao cắt mất cái miệng không biết lựa lời kia.

Lúc này, Thu Hương đưa ra tấm ga giường lúc nãy, khiến mọi người kinh ngạc “Đây là thứ tôi lấy được ban nãy. Ở trong đó! Vẫn còn một thi thể mới. Rất đẹp! Ai muốn xem không?”

“Tạm thời khoan hẵng xem thi thể, lúc nãy chị nhặt được cái này trong đó!” Nhược Bạch cũng lấy ra một tấm giấy nhuốm đầy máu.

Tất cả cùng chụm lại mở to mắt để xem, rồi sáu miệng một lời “THƯ THÁCH ĐẤU!!!”


*End chap 1.3*

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
194
:
Join date :
11/04/2013
:
Age :
27
:
Đến từ :
Dream
:
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat18
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat10[CHTNH's fic] Death Game Bgavat12[CHTNH's fic] Death Game Bgavat13
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat15
thotuyet_lucky
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat17
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat19[CHTNH's fic] Death Game Bgavat21[CHTNH's fic] Death Game Bgavat22
thotuyet_lucky
Admin
Admin


Hiện Đang:
Huy hiệu
[CHTNH's fic] Death Game Vide10
Tổng số bài gửi : 194
Join date : 11/04/2013
Age : 27
Đến từ : Dream
[CHTNH's fic] Death Game Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [CHTNH's fic] Death Game

Tiêu đề: [CHTNH's fic] Death Game

Chap 1.4:

“Gửi đến Cửu huyền thiếu nữ hội, bọn vô danh tiểu tốt các ngươi! Ta là Dark, nữ thần của những cơn ác mộng vấy máu sẽ đeo bám các ngươi hàng đêm. Các ngươi có dám nhận lời thách đấu của ta? Nếu có giỏi, thì hãy cứu lấy những con người sắp bị ta giết hại đi.” Huyền Nhi cầm tờ giấy từ tay Huyền Đại, rồi lập tức đọc. Đọc xong, cô lật qua lật lại tờ giấy trên tay y như thể nó đang chứa một mật mã hóc búa – thứ mà cô thích nhất. Mà nó chứa mật mã hóc búa thật đấy chứ, một vụ án giết người hàng loạt, đúng khẩu vị của chín người bọn họ rồi còn gì.

“Nghe giống kiểu GATO ghê.” Thu Hương nhận xét “Giống như kiểu có một bạn chẻ nào đó đang GATO với sự thần thánh của chúng ta nên bày ra trò này ấy. Định làm gì? Đe doạ hả? Tên này có vấn đề về thần kinh là cái chắc.”

“Aizz, người tài hay bị ghen ghét lắm nha. Điển hình như là em nè.” Băng An cũng giả bộ than thở.

“Người tài? Điển hình? Em? Theo chị nhớ thì dù người tài đến đâu nhưng không tuân thủ quy định, nhất là hay đi trễ ấy thì tài cũng bị dìm đến chết chìm thôi.” Hạ Linh ngó lơ lên trên trời, giọng lơ đãng.

Miên Hoa cũng thừa cơ hội “xổ nho” “Có tài mà không có đức là người vô dụng, ay da, đi trễ chính là không tuân thủ quy định, không tuân thủ quy định tức là không có đức, mà không có đức chính là...”

“Vậy chứ hôm nay ai đi trễ hơn ai?” Băng An cắt ngang màn thể hiện của Miên Hoa, chen vào một câu khiến huyền nhị đại danh (lạm quyền) đỉnh đỉnh vội ấp úng bào chữa, mặc dù màn bào chữa cực kỳ phi logic.

“Tôi... tôi đi trễ là vì có nguyên do chính đáng nha. Tôi... đi tìm manh mối cho vụ án.”

“Tìm mấy tiếng đồng hồ vậy chị tìm được cái gì rồi?”

“Tôi... thì tôi tìm được... ờ...”

“Ờ cái gì mà ờ chứ? Rõ ràng là ngủ nướng nên đi trễ, đừng tưởng người ta không biết. Nếu là tìm manh mối sao lúc nãy bọn này vào không thấy chị ở trong đấy? Hiện trường là ở đây, vậy chị tìm manh mối ở đâu nữa?”

“Này! Không được tổn thương chị nha. Com tim chị mong manh lắm có biết không?” Miên Hoa giả vờ ôm tim ra vẻ mình yếu ớt lắm.

“Hai đứa thôi được chưa?” Nhược Bạch lúc này mới lên tiếng cắt ngang cuộc tranh luận, cô thực sự không chịu nổi chuyện các muội muội của mình cứ lạc đề như thế. Còn bên này, Thu Hương trong lòng cảm ơn đại tỷ của mình không ngừng, nếu đại tỷ không kịp thời lên tiếng ngăn chặn, chắc cô đã phải tiến lên dán mồm hai người lại.

“Này, Miên Hoa... Mấy con dòi ở cửa lúc nãy.. là do chị gây ra phải không?” Ngọc Lan tự nhiên xen ngang một câu.

“Còn không phải cô ấy làm thì ai nữa chứ? Nghĩ sao mà lại đi lục tìm manh mối bằng cách đạp đổ thùng rác a? Cũng không biết đống rác đó được ủ mấy năm rồi.” Ai đó đứng dựa vào một thân cây cách tám người không xa, uể oải nói.

Cả bọn cùng quay đầu lại, nhận ra người vừa lên tiếng là huyền thất, mọi người vội chạy đến hỏi thăm tình hình... xác chết. Ai chứ cô thất Quỳnh Nga làm việc là cẩn thận lắm nha, muộn như vậy mới xuất hiện, đảm bảo là đã tìm được cái gì đó.

Trong lúc đó, không ai để ý rằng Thu Hương cùng Minh Phương đã tách ra khỏi nhóm và đứng thầm thì với nhau điều gì đó. Sau đó, cả hai cũng mỉm cười bí hiểm và bước nhanh đuổi theo mọi người.

Cũng không ai nhận ra điều gì lạ, cho đến khi Miên Hoa "A!" lên một tiếng rồi ngã về phía trước.

Thu Hương lui sang một bên, hét lên "Hạ Linh! Mau đỡ huyền nhị!"

Hạ Linh xoay người, có ý đưa tay đỡ Miên Hoa thì đột nhiên bị một bàn tay từ phía sau đẩy ngã.

Thu Hương và Minh Phương rất ăn ý tiến lên "ra tay cứu giúp" để cho hai người có một cú va chạm nhẹ nhàng nhất.

Miên Hoa và Hạ Linh cùng nhắm mắt, chuẩn bị cho màn “thân mật tiếp xúc” với mặt đất. Thế nhưng, điều có cảm nhận được chính lại...mềm mại và ướt át. Là cái gì?

Giây đầu tiên: Miên Hoa mở to mắt đứng hình nhìn chằm chằm đôi mắt trong veo trước mặt.

Giây thứ hai: Hạ Linh sững người đánh giá cái thứ đang nằm trên môi mình.

Giây thứ ba: Ngọc Lan xoay người trơ mắt nhìn cảnh tượng có "1-0-2" kia

Giây thứ tư: Nhược Bạch quay đầu coi như chưa từng nhìn thấy gì cả.

Giây thứ năm: Thu Hương nháy mắt tinh quái với Minh Phương.

Giây thứ sáu: Minh Phương cười đắc ý nhìn Quỳnh Nga.

Giây thứ bảy: Quỳnh Nga lôi điện thoại ra chụp hình post lên facebook.

Giây thứ tám và thứ chín: hai đương sự tự nhìn nhận hoàn cảnh hiện tại của mình.

Giây thứ mười: tất cả kết thúc bằng một tiếng hét long trời lở đất của Băng An "OA! KISS!"

"Hai người giỏi quá hén?" Sau khi thoát ra khỏi nụ hôn bất đắc dĩ kia, Miên Hoa đưa tay quệt quệt môi rồi hất mặt nhìn "thủ phạm".

Thu Hương trực tiếp ném lại một câu "Tôi dĩ nhiên là giỏi rồi. Thỏ trắng thần thánh mà." Rồi đi đến chỗ Quỳnh Nga.

Minh Phương vênh mặt lên một cách vô cùng đắc ý rồi lôi kéo Ngọc Lan đi cùng với Thu Hương.

Hai thủ phạm bỏ mặc đương sự đứng trơ ra đó với nỗi lo lắng không biết lúc nãy họ đã chụp được gì chưa.

Những người khác cũng rất thức thời tập trung sự chú ý lên người Quỳnh Nga.

Cô thản nhiên liếc mắt nhàn nhạt nhìn hai người vừa dính phải “scandal tình ái” kia, ho nhẹ một cái, coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhẹ nhàng rút từ trong túi xách ra một tờ giấy gấp tư, ánh mắt phức tạp nhìn mọi người.

“Đây là thứ tôi “nhặt được” trong quá trình điều tra. Mọi người xem đi.” Cô đưa tờ giấy cho Ngọc Lan, người hiện tại đang đứng gần cô nhất.

Nhược Bạch hất hàm “Tiểu Lục, em xem thử xem trong đó có cái gì.”

Ngọc Lan nhìn mọi người một lượt, cẩn thận mở tờ giấy ra, đọc lướt qua rồi ngẩng đầu nói “Em thấy trò chơi này càng ngày càng thú vị.”

Câu nói này của cô làm mọi người càng thêm tò mò.

Thu Hương giật tờ giấy trong tay Huyền Lục, xem xong rồi nhìn đại tỷ của mình “Giấy mời tham dự một trò chơi. Đúng là thú vị thật.” Tiện tay đưa sang cho Minh Phương.

“Hả? Trò chơi gì?” Nhược Bạch kinh ngạc hỏi.

“Trò chơi mang tên Đi tìm nạn nhân.” Minh Phương mỉm cười bí hiểm.

“Trong này kèm theo danh sách những thành viên tham dự trò chơi, có cả lý lịch của từng người. Dĩ nhiên, trong đó cũng có cả chúng ta nữa. Đây không phải là một lời mời, mà là lời thách thức.” Ngọc Lan nói.

Thu Hương nhìn Miên Hoa, cười đầy ẩn ý “Và... trong đó có một người khiến tôi cảm thấy khá bất ngờ. Tôi nghĩ nếu là tôi thì cô cũng cảm thấy như vậy, Huyền Nhị à.”

“Người đó là...?” Miên Hoa tỏ vẻ khá hiếu kỳ.

“Liberta.”

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

[CHTNH's fic] Death Game Bgavat18
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat10[CHTNH's fic] Death Game Bgavat12[CHTNH's fic] Death Game Bgavat13
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat15
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat17
[CHTNH's fic] Death Game Bgavat19[CHTNH's fic] Death Game Bgavat21[CHTNH's fic] Death Game Bgavat22
Sponsored content


Hiện Đang:
Huy hiệu
[CHTNH's fic] Death Game Vide10
[CHTNH's fic] Death Game Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [CHTNH's fic] Death Game

Tiêu đề: [CHTNH's fic] Death Game

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết