[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ 036xr10


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
194
:
Join date :
11/04/2013
:
Age :
27
:
Đến từ :
Dream
:
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat18
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat10[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat12[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat13
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat15
thotuyet_lucky
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat17
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat19[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat21[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat22
thotuyet_lucky
Admin
Admin


Hiện Đang:
Huy hiệu
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10
Tổng số bài gửi : 194
Join date : 11/04/2013
Age : 27
Đến từ : Dream
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10

Bài gửiTiêu đề: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

Tiêu đề: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

Vì t/y, ta làm quyển này trước cho t/y đỡ ghiền [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ 4234329290

Đệ tứ quyển: Dây dưa không rõ

Chương 1: Sự nghiệp vĩ đại

Lam Lệ cho tôi vài viên thuốc, thuận tiện để lần sau trở lại, một mạch đem tôi ra khỏi Dược Vương Cốc. Theo phía nam núi đi độ một canh giờ có một toà thành, tôi nhìn chữ trên cổng thành, phiên dịch thành ngôn ngữ hiện đại, hẳn là Lộ Châu. Đi được nửa ngày, bụng cũng đã đói, khi bước vào một tửu lâu tôi mới phát hiện ra là mình không có tiền, một phân tiền cũng không có, thật xấu hổ. Toàn bộ sổ tiết kiệm và trang sức tôi đều để lại Tể Châu, vốn là trên đầu cũng mang theo vài món, nhưng là ngày đó đêm hôm khuya khoắt quên cầm, toàn bộ đều để lại Bạch Lộ am. Hiện tại thứ đáng giá nhất trên người chính là một khối ngọc bài, còn một cái điện thoại di động. Sống ở trong núi lâu như vậy, liền tác dụng của tiền cũng quên, trước khi đi cũng không có lấy ở chỗ Lam Lệ. Nghĩ đến tôi đường đường là một phú bà, cư nhiên lại suýt chết đói. Mất mặt.

Nơi nơi đều có người bán thức ăn, tiếng rao to khiến tôi ngày càng đói bụng. Tôi đưa tay sờ sờ bụng, nuốt một ngụm nước miếng.

“Đại gia, vào đây ngồi một chút đi, vào đây vào đây....” Một giọng nói kiều mỵ kêu gọi, tôi nghĩ tôi đã biết mình đang đi qua nơi nào. Vốn đã đi qua vài bước, tôi lại lui trở về. Ba chữ Tàng Hương Lâu đập vào mắt, mở kỹ viện thì mở đi, có cần lấy tên hay như vậy không.

Một vị cô nương lập tức đi lên, cười nói “Vị cô nương này, Tàng Hương Lâu cũng không phải là nơi nữ nhân có thể tới.”

Tôi trắng mắt liếc nàng một cái “Vô nghĩa, ngươi không phải nữ nhân sao?”

Hai tay nàng ôm ở trước ngực, cười dài nhìn tôi “Ta nói cô nương, ngươi thực không hiểu hay là giả bộ không hiểu?”

“Vô nghĩa, lúc bổn cô nương ta danh tiếng vang dội khắp kinh thành, ngươi còn chưa có hành nghề đâu, gọi lão bản của ngươi ra.” Trước kia tôi rất nổi tiếng, nhưng là vì thân phận Mạc Tam tiểu thư, không phải là hoa khôi.

Nàng liếc mắt đánh giá tôi “Cô nương, ý của ngươi là...”

“Ta muốn tới treo bảng hành nghề, gọi lão bản của các ngươi ra.” Bụng muốn chết đói rồi, tôn nghiêm cũng bị đem ra giẫm đạp đầu tiên. Hơn nữa, phỏng chừng Dật Phong ra khỏi Dược Vương Cốc sẽ đến đây tìm tôi, dù sao nơi này là thành trì gần Dược Vương Cốc nhất, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không tưởng được là tôi trốn đến thanh lâu. Nơi này tìm không thấy, hắn sẽ đi Tể Châu, cho nên tạm thời sẽ không quay trở lại. Hiện tại trên người tôi không có lấy một đồng bạc cắc, trốn ở thanh lâu cũng tốt. Thuận tiện khảo sát một chút, biết đâu sau này tôi cũng mở thanh lâu.

Nàng kia xem đông xem tây một hồi, bộ dáng hiện tại của tôi giống như thiên kim tiểu thư, làm sao giống kỹ nữ, thực hoài nghi tôi là đến quấy rối. Tôi ném ra một ánh mắt xem thường “Nhìn gì vậy, nhanh đi, chưa từng thấy mỹ nữ đến treo biển hành nghề a?”

Sau khoảng thời gian ba chung trà, tú bà cho mời. Vị cô nương khi nãy dẫn tôi đến một gian phòng xa hoa. Đẩy cửa ra, tôi tròn mắt, người ngồi bên trong chính là Lan di, chính là người lúc trước lừa tôi giả mạo hoa đán, lại còn gạt tôi đưa đến tẩm cung. Tôi biết hiện tại mình là mỹ nữ, Lan di vừa thấy tôi, cười tủm tỉm nói “Cô nương, mời vào.”

“Đừng khách khí.” Tôi không mặn không nhạt nói.

Lan di vồn vã mời tôi ngồi xuống, lại quay sang cô nương kia phân phó “Nguyệt Nhi, con đi ra ngoài trước đi.”

Nguyệt Nhi nghe lời đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.

Lan di ngồi đối diện tôi cười nói “Nghe nói cô nương muốn đến chỗ ta treo biển hành nghề, không biết lúc trước cô nương là hoa khôi nhà ai?”

Tôi trắng mắt liếc bà ta “Vô nghĩa, kinh thành Hoà Xuân gánh hát hoa đán Mai Ảnh.” Ta hù chết ngươi a, dám đem ta bán, ngươi muốn chết hả.

Quả nhiên bà ta biến sắc “Cô là Mai Ảnh?”

“Bà nói xem, Lan di, lúc trước bà đem ta lừa bán, nhưng bây giờ ta lại quay trở lại. Lúc trước bà lừa ta làm một hồi hoa đán, hiện tại ta tới nơi này của bà treo biển hành nghề, bà sẽ không không chào đón chứ.”

Lan di vội vàng quỳ trên mặt đất “Nương nương, dân phụ biết tội.” Nương nương? Tôi trở thành nương nương từ khi nào vậy?

“Ta thành nương nương khi nào vậy? Đừng động một chút liền quỳ, rất không quen.” Tôi thành thật nói ra suy nghĩ của chính mình.

“Nương nương không phải đã bị Hoàng thượng sủng hạnh qua?” Ách, nói đến chính là cái này, đưa tôi đến tẩm cung tôi còn chưa tính sổ với bà ta đâu.

“Ta trốn, hiện tại ta không có chỗ đi, muốn đến chỗ bà treo biển hành nghề. Đều tại bà, nếu không bây giờ ta đã thoải mái làm nữ quan.” Kỳ thật chuyện cũng không liên quan tới bà ấy, chính là muốn xảo trá một chút.

Lan di hổ thẹn nói “Mai cô nương có điều không biết, đưa người đến tẩm cung là mệnh lệnh của Hoàng thượng. Chúng ta không dám cãi lời a.”

“Không so đo với bà nữa, cân nhắc vấn đề treo biển hành nghề của ta đi.” Bằng trình độ của tôi, quốc yến còn đã biểu diễn, nói gì đến thanh lâu nho nhỏ này. (thỏ: cuồng tự kỷ quá tỷ ơi :v)

“Tài nghệ của cô nương ta đương nhiên đã được xem qua, chính là...” Bà bày ra một bộ dáng thật khó xử.

“Là cái gì?”

“Chính là cô nương dù sao cũng là nương nương, nếu để Hoàng thượng biết...” Đã nói là tôi không phải, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì.

Tôi ảm đạm cười “Nói một câu, đồng ý hay không đồng ý? Nếu không đồng ý thì ta đi chỗ khác, ta tin người muốn cho ta làm hoa khôi cũng không ít.”

“Cô nương ngươi đừng giận, chúng ta coi như quen biết đã lâu, chỉ cần cô nương nguyện ý, Lan ma ma ta sẽ không cản trở.” Cười có vẻ thực miễn cưỡng, bà ấy không phải rất thích cường lương vi xướng sao? Có người tự tìm đến cửa lại còn không vui.

*cường lương vi xướng: ép các cô gái lương thiện hiền lành làm kỹ nữ.

“Vậy thì tốt, ta đang đói bụng, chuẩn bị cho ta chút điểm tâm. Tối nay ta lên đài biểu diễn, được tiền hai chúng ta chia mỗi người năm phần.” Dựa vào bản chất gian thương của tôi, sao có thể dễ dàng bỏ qua cơ hội kiếm tiền chứ.

“Ma ma, không xong rồi.” Nữ tử tên là Nguyệt Nhi kia chạy vào, nói nhỏ bên tai bà vài câu.

Lan ma ma sắc mặc phi thường lúng túng, phẩy tay ý bảo Nguyệt Nhi ra ngoài.

Lan di thở dài một hơi “Ta biết ta thực có lỗi với cô nương, nếu cô nương thiếu lộ phí, thì theo ta đi lấy một chút tiền.” Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, biến hoá ghê gớm thật.

“Lan ma ma, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

“Ai, Mai cô nương, chúng ta xem như đã quen biết lâu, ta cũng không gạt cô. Lúc trước là bởi vì nhóm hoa đán đã trốn cả rồi, Hoà Xuân gánh hát không có cách nào duy trì, vì thế tan rã. Ta trở lại quê nhà mua cái thanh lâu này, muốn sống an ổn quãng đời còn lại. Chính là Tuý Xuân Lâu đối diện muốn lôi kéo việc buôn bán tại nơi này đi, rất nhiều cô nương đều tới chỗ bọn họ. Vừa rồi Nguyệt Nhi nói với ta, cô nương Thanh Ti hoa khôi của chúng ta cũng muốn đến chỗ bọn họ. Bọn họ đi rồi, Tàng Hương Lâu làm sao mà buôn bán được nữa.” Nói xong, nước mắt liền rơi xuống.

Tôi cười nói “Đúng vậy, Thanh Ti muốn đi, nhưng là vẫn còn Mai Ảnh đây, chỉ là hoa khôi thôi, tuỳ tiện kiếm một người là được.”

Bà ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn tôi “Cô nương, cô có ý gì?”

“Ta nói, ta có cách giúp Tàng Hương Lâu khởi tử hồi sinh. Hoa khôi có thể từ từ bồi dưỡng, Nguyệt Nhi kia trông cũng không tệ. Hiện tại không bồi dưỡng kịp thì để cho kinh thành danh kỹ Phiên Phiên lên đảm nhận vài ngày rồi tính sau.” Mạc Liễm Dung? Mai Ảnh? Hai tên này không thể, vậy gọi là Phiên Phiên đi. Viện trưởng mụ mụ nếu biết tôi lấy tên bà đặt cho tôi làm hoa danh chắc sẽ tức giận đến mức đội mồ sống dậy.

Trên mặt Lan di lộ ra vẻ tươi cười “Cô nương nói...”

“Ta nói, ta muốn đem Nguyệt Nhi bồi dưỡng thành hoa khôi, trước khi nàng trở thành hoa khôi, ta đứng ra thay thế cũng được.”

“Nhưng cô nương, hoa khôi có thể dễ dàng phong hiệu như vậy sao?” vẫn còn chưa tin tôi? Thủ đoạn kinh doanh của tôi chính là đệ nhất.

“Yên tâm, ta có cách. Bất quá, bà phải nghe lời ta, ta có cách làm cho Tàng Hương Lâu đè chết Tuý Xuân Lâu.”

“Nhưng...”

“Có nghe nói đến Hồng Trang Phường ở Tể Châu và thương trường chưa?”

“Có nghe qua.” Xem ra rất tốt, lúc khai trương tôi phải trở về xem xét một chút, bày ra vài hoạt động.

“Chính là sản nghiệp của ta, thương trường đại quy mô cũng là do ta khai trương, đừng nói đến một thanh lâu nho nhỏ. Đừng hoài nghi ta đến đây treo biển hành nghề vì không có tiền, thực ra ta muốn tránh một cố nhân.”

Bà sáng mắt “Thật?”

“Ta đương nhiên nói thực, chỉ cần bà nghe lời ta phân phó, bất quá có điều kiện. Tiền lời chúng ta chia mỗi người một nửa, ta là cổ đông của Tàng Hương Lâu.” Tôi cũng không có rảnh rỗi đi hát rong không công, cũng không rảnh rỗi không công đi bày ra trò này, tôi chính là gian thương nha.

“Tuỳ tiện đi, chỉ cần có thể khiến Tàng Hương Lâu hồi sinh, ta chia cho cô một nửa.” Xem ra là bà ấy đã không còn cách nào, cho nên mới chấp nhận sự uy hiếp của tôi.

Ngay tối nay, tôi chính thức lấy tên Phiên Phiên, giả mạo kinh thành danh kỹ lên đài biểu diễn.

Bên ngoài sân khấu, Lan di tươi cười mời mọc “Các vị đại gia, Tàng Hương Lâu chúng ta hôm nay thỉnh đến kinh thành danh kỹ Phiên Phiên cô nương vì mọi người biểu diễn. Phiên Phiên cô nương chính là mỹ nhân khó gặp, các vị đại gia phải xem cho kỹ nha.”

Tôi một thân bạch y, tay áo phiêu dật, vẻ mặt nhàn nhã đứng trên đài cao. Tiếp theo, vang lên tiếng đàn mỹ diệu, là Nguyệt Nhi đệm đàn cho tôi. Bởi vì tôi biết, khi có âm nhạc vang lên, trong đầu sẽ xuất hiện vô số động tác, hy vọng hôm nay có thể hảo hảo phát huy. Khác với lần trước chính là, tôi tự biết bản thân đang làm cái gì.

Tôi biết chính mình đang nhảy múa, biết chính mình đang làm động tác gì. Trong đầu là một tư thế vô cùng đẹp, nhắm mắt lại, vũ đạo duyên dáng kia theo âm nhạc mà trình diễn.

Múa xong một điệu, phía dưới tiếng vỗ tay như sấm, tôi biết sẽ có hiệu quả mà. Tôi múa ngay cả Hoàng đế cũng cảm thấy kinh diễm, huống hồ gì bọn họ.

“Tối nay Phiên Phiên cô nương theo hầu ta.” Một lão già bụng phệ đứng lên nói, hắn là gì chứ, bổn tiểu thư ngay cả Hoàng đế cũng không bồi.

“Ta xuất 300 lượng, đêm nay nàng bồi ta.” Đừng biểu hiện như vậy, 300 lượng thì tính cái gì, ta đuổi ăn mày cũng thế thôi. Muốn làm cao còn không có tiền bằng bổn tiểu thư, đừng ở trước mặt ta đóng giả con nhà giàu.

Tôi ôm đàn tranh đi ra ngoài, kiều mỵ nói “Các vị, thật ngại quá, Phiên Phiên bán nghệ không bán thân, đáp tạ hậu ái của các vị, Phiên Phiên xướng một khúc nhạc.”

Nhất thời không tìm được bài hát thích hợp, tôi đành hát Tiên kiếm vấn tình, có thể như thế sẽ bị phê phán là làm phóng đãng lời ca tươi đẹp. Mặc kệ nó, thân phận hiện tại của tôi là kỹ nữ, nuốt nước miếng cũng đã muốn sặc chết. Một chút trì hoãn cung không có, phía dưới vài khách làng chơi đã ồn ào. Tôi thấy phiền chán chạy về phòng, Lan di cao hứng cũng chạy theo nói “Hiện tại cô nương đã trở thành hoa khôi thực sự, bên ngoài có rất nhiều người chọn bài tử của cô.” Đều trong dự kiến.

*bài tử: thẻ bài có ghi tên.

“Ân, không tồi, danh kỹ hôm nay lần đầu tiên lên đài, cũng là lần cuối cùng. Từ hôm nay trở đi, ta là Tàng Hương Lâu lão bản Mai Ảnh.” Để cho đám cầm thú kia biết tổng tài của các nàng đi làm kỹ nữ, mặt mũi của tôi đều bị quăng hết.

“Cô nương...”

“Ngày mai Tàng Hương Lâu đóng cửa ngừng kinh doanh một tháng để chuyên tu.” Đúng vậy, kế hoạch của tôi hết thảy đều tốt lắm, danh kỹ kinh diễm chỉ xuất hiện trên đài một đêm mà thôi, sau đó danh tiếng sẽ truyền đi xa. Rất nhiều người muốn xem dung mạo của nàng, nhưng mà không có cơ hội, bởi vì Tàng Hương Lâu chuyên tu. Chỉ có trì hoãn, sau khi chuyên tu tốt, mới thu hút nhiều khách nhân. Trong khoảng thời gian chuyên tu này, vẫn cần phải tuyên truyền. Dù sao tôi vẫn dùng phương thức cũ, mượn chút ít thông tin.

“Ngừng kinh doan để chuyên tu?” Mắt Lan di trừng thật lớn nha.

“Có gì không ổn sao?”

“Không có gì không ổn, chỉ là ta lấy đâu ra tiền đây?” Nguyên lai là như vậy, tôi tuy rất có tiền, nhưng là lấy bằng cách nào đây.

Tôi hừ một tiếng “Phái một người đáng tin đến Tể Châu, thỉnh Phục Linh của Hồng Trang Phường mang hai vạn ngân phiếu đến, để cho Hứa Đại Lực làm bảo tiêu.” Tôi phải mở thanh lâu, tú bà trẻ tuổi nhất lịch sử chính là tôi.

Lan di hồ nghi nhìn tôi “Được không?”

Tôi nhìn trên người mình không có tín vật gì, nói “Nói với Phục Linh và lão Mã, Mai tổng có việc cấp bách cần dùng tiền. Dù sao lộ trình cũng không xa, đi đại lộ có thể đi về trong một ngày.” Từ Tể Châu đến Dược Vương Cốc đi đường núi cũng không bao lâu, từ Dược Vương Cốc đến Lộ Châu lại càng gần, phỏng chừng hai nơi không xa lắm.

“Được rồi, nghe lời cô nương, ta lập tức đi an bài.”

Ngày thứ hai, danh tiếng Phiên Phiên truyền khắp phố to ngõ nhỏ, rất nhiều người đều muốn đến xem phong thái của nàng một chút, nhưng là Tàng Hương Lâu chuyên tu, ngừng kinh doanh một tháng.

Buổi tối, Phục Linh cùng Hứa Đại Lực chạy tới, tôi còn sợ trên đường gặp phải cường đạo.

Lúc Nguyệt Nhi nói cho tôi biết, có người tìm tôi, tôi vội chạy xuống lầu, ôm thật chặt Phục Linh. Nàng nhìn tôi nói “Cô nương là ai?”

“Ta là ai, ta là Mai tổng của các người.” Nửa ngày nàng mới phản ứng. Trước khi tôi đều dùng khăn che mặt, hiện tại lấy bộ mặt thật gặp nàng đúng là không quen.

Phục Linh lập tức kích động năm tay tôi “Cô nương, ngươi không sao thật là tốt quá.”

“Nguyệt Nhi, sắp xếp cho Hứa Đại Lực nghỉ ngơi.”

Tôi lại nói “Hứa Đại Lực, nghỉ ngơi một chút rồi sáng sớm ngày mai quay lại Tể Châu. An toàn của Vân Dung và Hồng Trang Phường giao cho ngươi.”

Phục Linh đem ngân phiếu giao cho tôi, kích động nói “Ngươi đột nhiên mất tích, tất cả mọi người sốt ruột vô cùng.”

Tôi cười nói “Có chút khúc mắc, mọi việc tốt chứ? Cha ta buôn bán hẳn là rất tốt?”

“Rất tốt, ngươi mất tích vài ngày lại khai trương. Ngày đó khai trương là Thành Vương cùng thiên hạ đệ nhất thủ phủ Dật Phong công tử tự mình cắt băng, náo nhiệt miễn bàn. Hiện tại mọi người đều nói ngươi là Vương phi, Hồng Trang Phường buôn bán vô cùng tốt.” Nếu biết Hoàng thượng tự mình đi cắt băng, chắc chắn hù chết nhiều người.

Tôi cười cười “Vương phi cái gì a, ta chỉ là tiểu thiếp bình thường thôi.” Nói cho đúng, tôi là thiếp không sai.

“Ngươi còn giả vờ, tướng công của ngươi là cửu đệ của Thành Vương, ngươi đương nhiên là Vương phi, cho dù là sườn phi cũng tốt a.”

“Ngươi có đầu óc không? Tiên đế có sáu đứa con, lão Đại, lão Nhị, lão Ngũ đều đã chết. Trừ bỏ Bát Vương gia Thành Vương, Tứ vương gia Trữ Vương, còn có vương gia nào khác a?” Thiết, nói ra có thể hù chết bọn họ.

Phục Linh bừng tỉnh đại ngộ “Theo ngươi nói như vậy... Cửu Vương gia kia chính là... Hoàng thượng.” Ách, sớm biết vậy đừng giải thích.

“Cái gì Cửu Vương gia, ai nói cho ngươi, hắn chính là Hoàng thượng có được không?” Quên đi, nói lộ rồi.

Phục Linh lòng sợ hãi nói “Hắn là Hoàng thượng, vậy ngươi là... Phi tử?”

“Vô nghĩa, ta đương nhiên là phi tử. Bất quá ngươi yên tâm, ta đã bắt hắn hưu ta.”

Phục Linh thiếu chút nữa té xỉu “Mai tổng ngươi thực sự là lợi hại, khó trách ngươi không sợ hãi, Hoàng Thượng cũng sợ ngươi ba phần, còn ai dám chọc giận ngươi.” Ám chỉ việc tôi chỉnh Nguỵ Thân.

“Ngươi nói nhiều điều vô nghĩa như vậy làm gì, ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết.” Tể Châu đều là dân chúng bình thường, việc của triều đình họ không biết, nói Cửu Vương gia thì là Cửu Vương gia.

Phục Linh gật gật đầu “Mai tổng yên tâm đi.”

“Đừng nói nhiều điều vô nghĩa như vậy, ngày mai bắt đầu, ngươi ở lại chỗ này dạy dỗ các cô nương.” Các cô nương đẹp đó thật tầm thường, tôi mở thanh lâu không phải là loại này.

Lúc Hứa Đại Lực quay về Tể Châu, tôi cố ý phân phó, vô luận là ai hỏi cũng không được nói ra tin tức của tôi. Hắn đáp ứng thật trịnh trọng, tôi tin tưởng hắn sẽ làm tốt.

Các cô nương Tàng Hương Lâu đều là thất linh bát lạc, còn ở lại đều là tuổi đã già, nhưng bọn nha đầu thực sự nhiều, hơn nữa đều là cô nương trẻ tuổi, Nguyệt Nhi chính là một ví dụ. Nghe nói Nguyệt Nhi lúc trước là bị lừa bán, Lan di mua nàng, nhưng cũng không có bức nàng. Là do các cô nương đều đã đi rồi, nàng là tự nguyện.

Tôi cùng các cô nương mở một yến hội, tôi nói với các nàng, Lan di vì cứu các nàng, đã tiêu hết rấ nhiều tiền tích góp. Hiện tại là lúc giúp bà, nhưng là không ai bức các nàng, đều là các nàng tự nguyện. Ban đầu có rất nhiều người không muốn, tôi nói, kỳ thực các nàng chỉ cần làm nhân viên phục vụ. Chính là bán sắc đẹp, không bán thân. Dần dần, có rất nhiều cô nương đứng ra. Mặt khác tôi trực tiếp bỏ ra một đống tiền lớn, lại mang mười mấy cô nương trở về. Hơn nữa nguyên lai các cô nương này, trên cơ bản là đủ.

Tôi một lòng bắt Nguyệt Nhi làm hoa khôi, nàng cũng thực nguyện ý. Phục Linh vừa dạy dỗ các cô nương khác, đồng thời thật chú ý dạy cho nàng. Nhiều lúc Lan di dạy nàng rất nhiều thứ này nọ, tôi liền miễn, tôi cái gì cũng không cần biết.

Tàng Hương Lâu bắt đầu công việc trang hoàng hoành tráng, nhưng không gọi là Tàng Hương Lâu, tôi đổi tên – Dụ Hoặc Dạ Tổng Hội – ha ha, tôi lấy tên này thật tuyệt, chính là một bảng hiệu vĩ đại, bức tranh kia chính là ba điểm của mỹ nữ. Buổi tối dễ làm người chú ý, hoa khôi Nguyệt Nhi một thân thanh lịch, lẳng lặng đứng ở trong bụi hoa. Kỳ thật khuôn mặt của tôi cũng có thể làm bảng hiệu, nhưng là làm bảng hiệu của thanh lâu, đánh chết tôi cũng không nguyện ý. Ba thứ quần áo kia đương nhiên chính là tôi thiết kế, lúc bắt đầu ngay cả các kỹ nữ tỷ tỷ cũng xấu hổ không mặc, tôi chỉ biết nó đối với nam nhân rất hấp dẫn. Dưới sự kiên trì của tôi, các cô nương kia toàn bộ đều mặc thứ quần áo đó. Nhân viên phục vụ, toàn bộ đều là váy ngắn màu phấn hồng, đùi thon dài lộ ra bên ngoài. Rất nhiều nhân viên phục vụ cũng không nguyện ý mặc, dưới sự cổ động của tôi, rốt cuộc cũng mặc vào. Bước vào Dụ Hoặc Dạ Tổng Hội, muốn bao nhiêu hương diễm liền có bấy nhiêu.

Một ngày nọ tôi còn cố ý mang theo một nhân viên phục vụ đi ra ngoài, váy ngắn kia làm cho các nam nhân thiếu chút nữa chảy máu mũi.

Tôi cố kế trọng thi, thỉnh thuyết thư nói rằng Dụ Hoặc là thiên đường của nam nhân, lại tận lực phát truyền đơn, Dụ Hoặc Dạ Tổng Hội bị nữ nhân mắng đến nát bét, nam nhân lại kiềm chế không được.

Bận rộn một tháng, Dụ Hoặc Dạ Tổng Hội khai trương, giống như Hồng Trang Phường lúc trước, thanh thế rất lớn.

Ở giữa là một cái đài biểu diễn rất lớn hình tròn, bao quanh là lụa mỏng. Vì gia tăng cảm giác thần bí, tôi cho đèn phát sáng thật yếu ớt, chỉ đủ để thấy rõ người. Tôi làm một ít đèn lồng màu sắc khác nhau, đem nến đặt ở bên trong, đẹp tựa như đèn nê-ông. Thanh lâu khác đèn đuốc sáng trưng, tôi lại muốn biến thành thần thần bí bí.

Mới vừa khai trương ngày đầu tiên, lập tức đông kín người. Rất nhiều người đến để xem phong thái của Phiên Phiên, tôi trực tiếp đem Nguyệt Nhi đẩy ra. Tôi nói với bọn họ, Phiên Phiên đi rồi, không biết khi nào quay trở lại. Mà vị Nguyệt Nhi cô nương này cũng là danh kỹ. Những người đợi một tháng để gặp Phiên Phiên tự nhiên sẽ không cam lòng, nhưng khi Nguyệt Nhi lên sân khấu, lực chú ý của bọn họ lập tức bị hấp dẫn.

Nhân viên phục vụ lên sân khấu cũng là nhất đạo phong cảnh, mỗi người đều mặc ít như vậy, hơn nữa xinh đẹp như hoa. Lúc làm việc cũng sẽ có người sỗ sàng, nhưng mà lấy được tiền boa rất nhiều. Ngày thứ hai khai trương, còn có một phục vụ viên bởi vì có được một số tiền boa kếch xù mà muốn trở thành cô nương. Nguyên nhân chính là đêm qua có người coi trọng nàng, hứa hẹn tối nay sẽ đến. Tiếp đó, nữ hài tử không chịu nổi lực hấp dẫn muốn trở thành cô nương không ngừng. Hết thảy đều ở trong lòng bàn tay, tôi đều đã dự liệu. (tôi như vậy gọi là dụ lương vi xướng, nghiệp chướng a.)

*dụ lương vi xướng: dụ dỗ con gái nhà lành làm ca kỹ.

Bởi vì tôi bỏ ra hai vạn lượng, lại cũng bỏ ra rất nhiều công sức, tôi chính thức trở thành lão bản sau màn của Dụ Hoặc, có bảy phần cổ phần công ty, Lan di chỉ có ba phần. Lúc trước là chúng tôi chia đôi, mà tôi lại đầu tư đến hai vạn lượng cơ, nên dĩ nhiên phải khác.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
13
:
Join date :
12/04/2013
:
Age :
28
:
Đến từ :
Earthsea
:
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat18
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat10[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat12[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat13
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat15
Akane_S
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat17
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat19[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat21[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat22
Akane_S
Admin
Admin


Hiện Đang:
Huy hiệu
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10
Tổng số bài gửi : 13
Join date : 12/04/2013
Age : 28
Đến từ : Earthsea
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

Tiêu đề: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

Cuối cùng cũng đến rồi [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ 3449185795
Qua chương 1 này là đảm bảo chưa nhà nào có đâu a [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ 3449185795
Cố lên t/y **tung bông, tung hoa**
P/s: T thấy nên đổi cách xưng hô "tôi" thành "ta" đi bởi ở cổ đại k ai xưng vậy cả, để nv xưng "tôi" thường tạo cảm giác đây là hiện đại hơn :3

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Tổng số bài gửi :
194
:
Join date :
11/04/2013
:
Age :
27
:
Đến từ :
Dream
:
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat18
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat10[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat12[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat13
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat15
thotuyet_lucky
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat17
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat19[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat21[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat22
thotuyet_lucky
Admin
Admin


Hiện Đang:
Huy hiệu
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10
Tổng số bài gửi : 194
Join date : 11/04/2013
Age : 27
Đến từ : Dream
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

Tiêu đề: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

ờ vì đây là nv hiện đại, xuyên không mà t/y, vs cả tôi thấy để vậy cảm xúc nó thật hơn :3

cơ mà chương 1 này nó chưa hết a, còn 1 đoạn nữa, tại mấy bữa nay tôi bon chen vô làm vp13t nên quên mất cái này a =))

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat18
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat10[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat12[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat13
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat15
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat17
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat19[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat21[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Bgavat22
Sponsored content


Hiện Đang:
Huy hiệu
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10
[HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

Tiêu đề: [HHBT] Quyển 4: Dây dưa không rõ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết